Luân Tâm

65. tình thơ


Em đi mang hết hồn thơ
Văn chương chữ nghĩa hững hờ trống không
Vắt tim nặn óc đau lòng
So vần ghép chữ vẫn không bóng hình!
Chỗ ngồi chỗ đứng lặng thinh
Điệu cười giọng nói dấu tình dấu hương
Không tên trong sổ đoạn trường
Mà sao mệnh bạc ngăn đường tìm nhau?
Hỏi trăng hỏi gió hỏi sao
Thuyền tình đã đắm sông nào biệt tăm
Nước buồn duyên nợ trăm năm
Ta buồn thương chuyện nghìn năm mơ hồ
Người không còn để mộng mơ
Hồn không còn để đợi chờ thiên thu!
Kiếp xưa đã lạc đường tu
Ba chìm bảy nổi đền bù tình thơ
Lẽ đâu cũng chỉ là mơ
Vòng vo lẫn lộn dại khờ thêm đau
Xin đừng hò hẹn mai sau
Sợ tan trong cõi trăng sao chưa hề....
Rừng hoang mất lối đi về
Mười phương tuyết phủ, bốn bề lạ quen
Chỗ nào nhớ? Chỗ nào quên?
Hết ăn... hết uống... bắt đền... chiêm bao?

 
Luân Tâm
MD 08/18/05


 

Được bạn: vdn 27.11.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "65. tình thơ"